М. Лермонтов - Стихи

Стихи и переводы.

Модератор: tykva

Закрыто
Аватара пользователя
tykva
Сообщения: 360
Зарегистрирован: 22 окт 2009, 10:48
Откуда: Ханой

М. Лермонтов - Стихи

Сообщение tykva » 19 ноя 2014, 14:36

М. Lermontov — Ballada

Đã khuya lắm, trong căn nhà gỗ
Có một cô gái trẻ vẫn ngồi.
Phía trời kia nơi xa tít tắp
Cháy hắt lên một dải đỏ rạng ngời.
Miệng khẽ hát một bài ca buồn bã
Cô gái Slavơ nhẫn nại đưa nôi…

“Nín đi nào, đừng khóc nữa con ơi!
Hay trái tim con đã thấy trước họa rồi!..
Đủ rồi đấy, con buồn đau quá sớm:
Mẹ vẫn ôm con, chẳng nỡ rời.
Mẹ sắp mất đi người chồng yêu dấu.
Mẹ sắp khóc òa, đừng khóc nữa con tôi!

Vì danh dự và vì Chúa thượng,
Cha con lên đường chống giặc Tác ta,
Cha đi theo con đường đẫm máu,
Lưỡi lê của người lấp lánh cháy sáng lòa.
Con nhìn kìa, bầu trời đầy ráng đỏ,
Đó là nơi trận sinh tử diễn ra.

Mẹ yên lòng vì con chưa đủ lớn
Để hiểu rõ ràng tình huống hiểm nguy,
Trẻ con không khóc trên mộ địa,
Chưa biết xích xiềng, chưa tủi hổ gì
Phận các con thật đáng thèm, con nhỉ…”
Cửa xịch mở, một người lính trở về.

Áo giáp tả tơi, tóc râu đẫm máu,
Anh thét lên: “Tai họa ngút trời!
Quân xâm lược đáng rủa nguyền đã thắng!..
Quê hương ta thành thuộc địa của người,
Kiếm sắc bạo tàn ta không chống nổi,
Ta gục ngã rồi, giặc đã thắng, em ơi!”

Anh quỵ xuống và hồn lìa khỏi xác
Máu chiến binh chảy như suối trong nhà.
Người vợ bế con rời nôi nhỏ
Đưa con trai đến trước mặt cha:
“Con hãy xem, cách con người nên chết,
Và từ sữa mẹ đây con học cách trả thù”

Qh dịch

M. Лермонтов
Баллада

В избушке позднею порою
Славянка юная сидит.
Вдали багровой полосою
На небе зарево горит…
И, люльку детскую качая,
Поет славянка молодая…

“Не плачь, не плачь! иль сердцем чуешь,
Дитя, ты близкую беду!..
О, полно, рано ты тоскуешь:
Я от тебя не отойду.
Скорее мужа я утрачу.
Дитя, не плачь! и я заплачу!

Отец твой стал за честь и бога
В ряду бойцов против татар,
Кровавый след ему дорога,
Его булат блестит, как жар.
Взгляни, там зарево краснеет:
То битва семя смерти сеет.

Как рада я, что ты не в силах
Понять опасности своей,
Не плачут дети на могилах;
Им чужд и стыд и страх цепей;
Их жребий зависти достоин…”
Вдруг шум – и в двери входит воин.

Брада в крови, избиты латы.
“Свершилось!- восклицает он,-
Свершилось! торжествуй, проклятый!…
Наш милый край порабощен,
Татар мечи не удержали -
Орда взяла, и наши пали”.

И он упал – и умирает
Кровавой смертию бойца.
Жена ребенка поднимает
Над бледной головой отца:
“Смотри, как умирают люди,
И мстить учись у женской груди!..”

1831

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:23

Еще некоторые переводы Тыквы - с ее персонального сайта:

http://nquynhhuong.wordpress.com/

Lermontov – Cánh buồm

Buồm một lá trắng mờ ẩn hiện
Trongmàn sương trên biển biếc xanh
Buồm tìm gì nơi chân trời góc bể
Bỏ lại gì nơi đất mẹ yên lành?

Gió nổi sóng duềnh lên mãnh liệt
Cột buồm nghiêng kẽo kẹt vặn mình.
Hạnh phúc ư – buồm không hề lẩn tránh
Nhưng cũng không thật khao khát đi tìm.

Dưới buồm dòng ngọc men tuôn chảy,
Trên buồm rạng rỡ ánh dương vàng.
Mà buồm vẫn một lòng xin bão tố
Dường như riêng trong bão mới yên bình.

Парус

Белеет парус одинокой
В тумане моря голубом. —
Что ищет он в стране далекой?
Что кинул он в краю родном?

Играют волны, ветер свищет,
И мачта гнется и скрипит;
Увы! — он счастия не ищет
И не от счастия бежит! —

Под ним струя светлей лазури,
Над ним луч солнца золотой: —
А он, мятежный, просит бури,
Как будто в бурях есть покой!

(1832)

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:23

Lermontov – Dagestan một trưa hè nóng nực…

***
Dagestan một trưa hè nóng nực,
Tôi nằm im, giữa ngực vết đạn xuyên.
Vết thương sâu khói súng vẫn còn vương,
Và máu đỏ sánh tuôn từng giọt.

Tôi nằm giữa cát vàng thung sâu ấy,
Xung quanh toàn ghềnh đá nhọn chập chùng.
Mặt trời lên thiêu đốt những đỉnh vàng,
Và thiêu đốt thân tôi trong giấc điệp.

Và tôi mơ huy hoàng trong ánh lửa
Một bữa tiệc chiều đang nhộn nhịp chốn quê.
Các thiếu phụ rạng ngời giữa muôn hoa
Vui vẻ nhắc đến tôi trong câu chuyện.

Giữa cuộc vui đang muôn phần nhộn nhịp
Có một nàng không giấu vẻ trầm ngâm,
Và hồn trẻ đang mơ sao buồn bã âm thầm
Nguồn cơn này chỉ có trời thấu hiểu.

Và nàng mơ – Dagestan xa ngái
Trong thung sâu người quen cũ đang nằm.
Vết thương đen còn khói vương trên ngực
Nguội lạnh dần đi dòng máu đỏ tuôn.

QH dịch

Лермонтов

***
В полдневный жар в долине Дагестана
С свинцом в груди лежал недвижим я;
Глубокая еще дымилась рана,
По капле кровь точилася моя.

Лежал один я на песке долины;
Уступы скал теснилися кругом,
И солнце жгло их желтые вершины
И жгло меня – но спал я мертвым сном.

И снился мне сияющий огнями
Вечерний пир в родимой стороне.
Меж юных жен, увенчанных цветами,
Шел разговор веселый обо мне.

Но, в разговор веселый не вступая,
Сидела там задумчиво одна,
И в грустный сон душа ее младая
Бог знает чем была погружена;

И снилась ей долина Дагестана;
Знакомый труп лежал в долине той;
В его груди, дымясь, чернела рана,
И кровь лилась хладеющей струей.

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:25

Lermontov – Gửi Người đẹp ngu ngốc

Thần tình yêu một lần có hỏi,
Tôi muốn chăng chút rượu ngọt của người -
Đúng lúc ấy cho dù không khát,
Nhưng chén thần đưa tôi uống cạn, than ôi.
Để đến nỗi giờ đôi môi bỏng rát
Cứ khát khao được làm mát mãi thôi.
Nhưng trong chén bao nồng nàn đã hết
Như cái đầu em, trống rỗng, khổ thân tôi.

Quỳnh Hương dịch

Лермонтов
Глупой красавице

Амур спросил меня однажды,
Хочу ль испить его вина —
Я не имел в то время жажды,
Но выпил кубок весь до дна.
Теперь желал бы я напрасно
Смочить горящие уста,
Затем, что чаша влаги страстной,
Как голова твоя — пуста.

4 октября 1830

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:26

Mùa xuân – M.Lermontov

Khi xuân về, mặt băng vỡ bàng hoàng
Thấp thỏm trôi theo dòng sông xô đẩy,
Cánh đồng rộng tuyết ngập ngừng tan chảy
Những khoảng đen mặt đất trống lộ ra,

Và bóng tối như mây mù bảng lảng
Phủ lên cánh đồng đang hé sắc hoa, -
Giấc mơ nào ác nghiệt gieo buồn khổ
Lên ngây thơ khờ dại tấm lòng tа;

Tôi thấy chứ, vạn vật đang trẻ lại,
Nhưng trẻ ra chỉ riêng có đất trời;
Sắc hồng đang cháy êm đềm trên má
Rồi thời gian sẽ cướp mất đấy thôi.
Và lẽ thường, ai đã nhiều đau khổ,
Thì không còn yêu xuân được nữa rồi.

QH dịch

Весна

М.Ю.Лермонтов

Когда весной разбитый лед
Рекой взволнованной идет,
Когда среди полей местами
Чернеет голая земля
И мгла ложится облаками
На полуюные поля,—
Мечтанье злое грусть лелеет
В душе неопытной моей;

Гляжу, природа молодеет,
Но молодеть лишь только ей;
Ланит спокойных пламень алый
С собою время уведет,
И тот, кто так страдал, бывало,
Любви к ней в сердце не найдет.

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:27

Gửi D… (Tôi đã từng qua mọi ngóc ngách nước Nga)

Lermontov

Tôi như một kẻ nghèo hèn lang bạt
Đã từng qua mọi ngóc ngách nước Nga
Khắp nơi nghe tiếng rít loài rắn độc
Tôi nghĩ: Đời chẳng có bạn đâu mà!

Chẳng thể có tình bạn không vụ lợi,
Vừa giản đơn, vừa nồng nhiệt, thủy chung;
Nhưng anh đến, người khách không mong đợi,
Thêm một lần lại khiến tôi yên lòng!

Tôi chia sẻ cùng anh bao cảm xúc,
Khi chuyện trò tôi lại cạn chén vui;
Nhưng riêng có các cô nàng xảo quyệt,-
Tôi không tin, không chịu nổi, anh ơi!..

К Д…ВУ (Я пробегал страны России)

Я пробегал страны России,
Как бедный странник меж людей;
Везде шипят коварства змии;
Я думал: в свете нет друзей!

Нет дружбы нежно-постоянной,
И бескорыстной, и простой;
Но ты явился, гость незваный,
И вновь мне возвратил покой!

С тобою чувствами сливаюсь,
В речах веселых счастье пью;
Но дев коварных не терплю,-
И больше им не доверяюсь!..

1829

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:28

Mặt trời – Lermontov

Mặt trời mùa đông sao mà đẹp thế,
Khi lênh đênh giữa mây xám bao la,
Và rải xuống giữa muôn ngàn tuyết trắng
Ánh nắng vàng vô nghĩa vẫn chan hòa!..

Như nàng vậy, mỹ nhân đầy sức trẻ
Đứng trước tôi, nhan sắc sáng ngời ngời
Nhưng hạnh phúc ánh mắt nàng hứa hẹn
Liệu có làm sống lại được hồn tôi?

QH dịch

Солнце

М.Ю.Лермонтов

Как солнце зимнее прекрасно,
Когда, бродя меж серых туч,
На белые снега напрасно
Оно кидает слабый луч!..

Так точно, дева молодая,
Твой образ предо мной блестит,
Но взор твой, счастье обещая,
Мою ли душу оживит?

1832

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:28

Ướcnguyện – M. Yu. Lermontov

Sao ta chẳng được là con quạ lớn,
Để sải cánh bay vùn vụt trên trời,
Sao ta không thể cất mình bay lượn,
Riêng có tự do ta yêu nhất trên đời?

Về phương tây nào vỗ cánh bay thôi,
Nơi những cánh đồng của cha ông hoa nở,
Nơi lâu đài bỏ hoang trên núi cao sương phủ
Trong lãng quên họ yên nghỉ lâu rồi.

Trên tường cổ khiên gia truyền còn đấy
Và gươm báu gỉ xanh bụi phủ mờ.
Ta những muốn bay trên khiên, kiếm ấy
Cánh lướt qua rũ sạch bụi trần đi.

Và vô tình ta chạm dây đàn hạc
Để một nốt trầm lan dưới những mái vòm
Để mình ta nghe, để mình ta xao xuyến
Thanh âm vang lên rồi lịm tắt luôn.

Nhưng ước mơ hay nguyện cầu đều vô ích
Không thể nào cưỡng lại được số trời.
Biển mênh mông với muôn trùng sóng biếc
Ngăn cách ta với tổ quốc xa xôi.

Hậu duệ cuối của võ gia lừng lẫy
Đang mỏi mòn trong tuyết giá xứ người.
Ta sinh ở đây, nhưng hồn ta lưu lạc.
Ôi! Sao ta chẳng phải cánh chim trời?

QH dịch

Желание

М.Ю. Лермонтов

Зачем я не птица, не ворон степной,
Пролетевший сейчас надо мной?
Зачем не могу в небесах я парить
И одну лишь свободу любить?

На запад, на запад помчался бы я,
Где цветут моих предков поля,
Где в замке пустом, на туманных горах,
Их забвенный покоится прах.

На древней стене их наследственный щит
И заржавленный меч их висит.
Я стал бы летать над мечом и щитом,
И смахнул бы я пыль с них крылом;

И арфы шотландской струну бы задел,
И по сводам бы звук полетел;
Внимаем одним, и одним пробуждён,
Как раздался, так смолкнул бы он.

Но тщетны мечты, бесполезны мольбы
Против строгих законов судьбы.
Меж мной и холмами отчизны моей
Расстилаются волны морей.

Последний потомок отважных бойцов
Увядает среди чуждых снегов;
Я здесь был рожден, но нездешний душой…
О! зачем я не ворон степной?..

1831

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:30

Lermontov – Một mình tôi cất bước ra khỏi cửa,

Một mình tôi cất bước ra khỏi cửa,
Đường đá xanh nằm lấp lánh trong sương,
Đêm lặng lẽ. Đồng hoang như lắng lại,
Và những ngôi sao trò chuyện đêm trường.

Vòm trời cao trang trọng kỳ diệu thế!
Đất ngủ êm đềm trong ánh xanh dương…
Sao hồn tôi khó khăn, đau đớn nhỉ?
Tôi chờ gì ? Hay nuối tiếc luyến thương?

Đời này tôi chẳng còn mong chi nữa,
Quá khứ kia cũng không chút sầu vương;
Tôi kiếm tìm tự do và yên ổn!
Tôi muốn quên đi, và ngủ thật ngon!

Nhưng không phải giấc ngàn thu trong mộ…
Ước gì tôi mãi được hưởng giấc nồng,
Nhưng trong ngực sức sống luôn tiềm ẩn,
Và nhịp thở khẽ khàng vẫn phập phồng;

Để đêm ngày bên tai tôi luôn vọng
Ngọt ngào thanh âm những khúc tình ca
Để trên đầu tôi vĩnh hằng xanh mãi
Vòm lá âm u xào xạc bóng sồi già.

1841

Выхожу один я на дорогу;
Сквозь туман кремнистый путь блестит;
Ночь тиха. Пустыня внемлет богу,
И звезда с звездою говорит.

В небесах торжественно и чудно!
Спит земля в сияньи голубом…
Что же мне так больно и так трудно?
Жду ль чего? жалею ли о чём?

Уж не жду от жизни ничего я,
И не жаль мне прошлого ничуть;
Я ищу свободы и покоя!
Я б хотел забыться и заснуть!

Но не тем холодным сном могилы…
Я б желал навеки так заснуть,
Чтоб в груди дремали жизни силы,
Чтоб дыша вздымалась тихо грудь;

Чтоб всю ночь, весь день мой слух лелея,
Про любовь мне сладкий голос пел,
Надо мной чтоб вечно зеленея
Тёмный дуб склонялся и шумел.

1841

ozes
Администратор
Сообщения: 76289
Зарегистрирован: 21 окт 2009, 19:27

Re: М. Лермонтов - Стихи

Сообщение ozes » 20 ноя 2014, 19:30

Đã chán lại buồn — Lermontov

…Đã chán nản lại thêm buồn ngao ngán,
Tay ta đưa không người đón bẽ bàng
Đúng lúc ta đang bời rối tâm can…
Ước mong à? Vô ích thôi nếu mãi là mong ước…
Tháng năm trôi – Những tháng năm đẹp nhất!
Yêu đương ư? Nào đâu người khả ái…
Yêu chốc lát chẳng bõ công khắc khoải,
Ta đâu được diễm phúc yêu mãi mãi.
Ngắm mình ư? Quá khứ không tồn tại:
Đau đớn, vui mừng, tất tật quá nhỏ nhoi…
Khát khao chăng? Sớm muộn cũng hết thôi
Vị ngọt ngào biến ngay khi lý trí cất lời.
Bình tâm lại mà ngoái nhìn – cả cuộc đời,
Chỉ là câu đùa rỗng không và ngu ngốc đầu môi.

QH dịch

…И скучно и грустно, и некому руку подать
В минуту душевной невзгоды…
Желанья!.. что пользы напрасно и вечно желать?..
А годы проходят – все лучшие годы!
Любить… но кого же?.. на время – не стоит труда,
А вечно любить невозможно.
В себя ли заглянешь? – там прошлого нет и следа:
И радость, и муки, и всё там ничтожно…
Что страсти? – ведь рано иль поздно их сладкий недуг
Исчезнет при слове рассудка;
И жизнь, как посмотришь с холодным вниманьем вокруг -
Такая пустая и глупая шутка…

1840

Закрыто

Вернуться в «Остров Поэзии»

Кто сейчас на конференции

Сейчас этот форум просматривают: нет зарегистрированных пользователей и 6 гостей

Поделиться: